Phân tích dự án thời trang (03): Wrong number (Vogue Italia)- Grant James-Thomas

Một dự án nhiếp ảnh thời trang kỳ lạ về các ‘bà cô’ lớn tuổi được trang điểm độc lạ, trong một khu vực mơ hồ.

Grant James-Thomas: nhiếp ảnh tự do

Grant James-Thomas là một nhiếp ảnh gia thời trang đến từ Vương quốc Anh, hiện tại anh đang làm việc tại London và New York. Grant bắt đầu sự nghiệp của mình khi còn rất trẻ, năm 17 tuổi anh đã đi du lịch để chụp những bài editorial đầu tiên.

Tôi đoán nhiếp ảnh đối với tôi là một phương tiện để trải nghiệm mọi thứ, nó mang lại mục đích cho việc khám phá và làm bất cứ điều gì bởi vì bạn có thể tình cờ tìm thấy thứ gì đó để chụp hoặc thứ gì đó có thể mang lại cho bạn một chút cảm hứng.

Nhiếp ảnh của Grant James-Thomas không thể hiện bất kỳ ranh giới nào về giới tính/tuổi tác/ngoại hình, mọi thứ đều ở khoảng giữa, mơ hồ – nơi chủ thể được tự do thể hiện cảm xúc, con người của họ. Những người phụ nữ phóng khoáng, đôi khi kỳ cục và đàn ông thì quyến rũ, đôi khi nữ tính.

Tôi thực sự muốn mọi người trong buổi chụp hình của tôi được vui vẻ và thư giãn, nhưng cũng để họ có thể thực sự thành thật, tôi không muốn ai phải giữ mồm giữ miệng nếu họ không thích điều gì đó. Tôi không đánh giá cao tác phẩm của mình khi tạo ra nó, tôi chỉ muốn nó ở mức tốt nhất có thể và tôi luôn cởi mở với quan điểm rằng ý kiến ​​​​của tôi không phải lúc nào cũng là tốt nhất.

Xem thêm bài phỏng vấn Grant James-Thomas TẠI ĐÂY.

Phân tích dự án Wrong Number

Về dự án, chúng tôi muốn tạo ra một loạt hình ảnh trong đó có các nhân vật siêu thực và bí ẩn, tóc và trang điểm là những yếu tố thực sự quan trọng trong việc này. Chúng tôi cũng quyết định chụp người mẫu tuổi hơn để giúp tạo ra chủ đề hình ảnh thú vị hơn.
Vogue Italia

Phân tích concept

Đầu tiên, cần xác định rằng những tấm ảnh này đang ‘quảng cáo’ cho sản phẩm thời trang nào?

Câu trả lời chính là trang sức (Bông tai của Marni SKIN) và các sản phẩm make up (ReVive Anti-Aging Eye Serum, Signature Brow Precision Pencil, Everlasting Liquid Lipstick in Plan 9, …)

Vậy, làm thế nào để người xem ấn tượng nhấn với các sản phẩm thời trang này theo cách độc đáo, sáng tạo nhất?

Như đã chia sẻ, thay vì chọn những người mẫu trẻ tuổi, xinh đẹp để quảng cáo, Vogue Italia đã ‘chơi trội’ bằng việc cho những người mẫu lớn tuổi sử dụng những sản phẩm thời trang cao cấp này, không theo cách bình thường. Người mẫu lớn tuổi không đẹp hay sang trọng hơn nhờ trang sức, sản phẩm trang điểm; thay vào đó họ nhìn ‘lạ’ hơn, cuốn hút hơn với nét thẩm mỹ hiện đại xen lẫn cổ điển.

Khi nhìn vào ảnh, chúng ta đều bị cuốn hút bởi mái tóc đầy màu sắc, cách trang điểm độc lạ với dàn da trắng bệch, phấn mắt xanh lam nổi bần bật, má hồng đánh quá lố cộng với trang sức đắt tiền.

Đó cũng chính là chỗ Vogue Italia muốn chúng ta nhìn vào!

Phân tích tính tự sự của dự án

Tuy vậy, sẽ khá là vô nghĩa nếu dự án chỉ tập trung vào việc show sự kỳ cục quá đà như vậy mà không có một ý niệm nào đằng sau cách tạo hình.

Sự kỳ lạ không chỉ được thể hiện ở nơi chủ thể, mà toàn bộ không gian đều toát lên bầu không khí mơ hồ như thể một giấc mơ! Chúng ta không biết những bà cô này đang ở đâu, chỉ nhận định được răng không gian là một khu phố vào lúc tờ mờ tối. Họ đang gọi điện, nhưng gọi cho ai?

Wrong Number (Sai số)

Xuyên suốt dự án, nhiếp ảnh gia không cho chúng ta bất kỳ thông tin cụ thể nào ngoài ảnh chân dung của những người phụ nữ đang gọi điện, hoặc đơn thuần là ảnh chân dung tĩnh, đôi khi thể hiện cảm xúc nhân vật.

Chúng ta chỉ biết rằng những người này cần gọi điện thoại cho ai đó, với mục đích bí ẩn. Nhưng họ đã gọi sai người, họ không thể gặp được người cần gặp. Đó là tất cả những thông tin chúng ta biết!

Liminal Space

Một dự án không rõ ràng, tràn ngập sự mơ hồ khiến chúng ta – người xem như lạc vào một không gian ở giữa, hay Liminal Space, không bắt đầu và cũng không kết thúc.

Những người phụ nữ trong ảnh cũng thế, họ cũng đang ở trong những Liminal Space. Khu phố chính là Liminal Space vật lý – không gian ở giữa. Hình ảnh đã thể hiện sự ‘dịch chuyển’ của những người này, nhưng sau cùng chúng ta vẫn thấy họ ở tại địa điểm ban đầu. Họ di chuyển, nhưng thật chất vẫn loanh quanh tại nơi bắt đầu.

Thứ hai, Linimal Space tâm trí. Những người phụ nữ ở trong trạng thái mơ hồ: họ muốn gọi điện, liên hệ với một ai đó nhưng không thành công. Và, dự án thể hiện sự liên tục lặp lại những cuộc gọi như thế, nhân vật chuyển từ các cung bật cảm xúc như chờ đợi, mong ngóng, vui vẻ, bất ngờ và cuối cùng là vô cảm.

Không như La Rose des Vents của Elene Usdin, Wrong Number của Grant James-Thomas không kể cho chúng ta một câu chuyện cụ thể, rõ ràng có đầu có đuôi. Nhiếp ảnh gia chỉ cung cấp cho người xem tình huống cụ thể có nhân vật, không gian, thời gian và hành động.

Cách tự sự này nhằm thể hiện ý tưởng nổi bật nhất xuyên suốt hình ảnh: BẦU KHÔNG KHÍ MƠ HỒ. Sự bí ẩn của tình huống, sự quyến rũ kỳ lạ giúp chúng ta tập trung hơn vào những người mẫu mà vẫn cảm thấy có gì đó kích thích, gây tò mò.

Kết

Đúng như cá tính của Grant James-Thomas – một người tự do khỏi những rào cản. Wrong Number đã thể hiện sự tự do, phá vỡ ranh giới đến khi chỉ còn lại sự mơ hồ, như một giấc mơ.

Tuy nhiên, sự mơ hồ này không hề vô nghĩa!

Kết hợp với cách xây dựng tình huống, cách tạo hình nhân vật, rõ ràng là dự án đã thành công khi ‘lôi kéo’ người xem bằng cách gây tò mò và dẫn chúng ta nhìn đúng ‘nơi’ cần nhìn: kiểu tóc, trang điểm và trang sức của người mẫu.